"Mẹ chồng mua nho mà sau 2 ngày vẫn chưa ai ăn, tôi xuống rót nước mới nghe chồng thở dài hỏi về chùm nho."
Vợ chồng tôi không giàu, nhưng sống đủ và luôn hiếu thảo với gia đình. Sau khi cưới, chúng tôi không giữ tiền mừng mà đưa hết cho bố mẹ để lo cỗ bàn. Dù làm việc ở Hà Nội, chúng tôi luôn về thăm ông bà khi họ ốm. Thắng quan niệm tiền bạc không quan trọng, mà sự quan tâm mới quý giá. Trong khi đó, em trai Thắng lại tính toán hơn và đùn đẩy trách nhiệm cho chúng tôi, dù nó sống cùng bố mẹ. Tuy vậy, Thắng không phàn nàn và luôn cố gắng lo cho bố mẹ thuốc thang khi cần.
Tôi không so đo với vợ chồng em chồng nếu không sống chung trong thời gian ở cữ. Sau 2 năm cưới, tôi mang bầu cùng lúc với em dâu mới về, chúng tôi có ngày dự sinh giống nhau. Tôi sinh con trai trước 3 ngày, còn em dâu sinh con gái mổ. Để tiện chăm sóc, tôi về quê sống với mẹ chồng, bà nghỉ việc để lo cơm nước và dọn dẹp cho 2 con dâu và 2 cháu. Tôi biết bà vất vả nên ngoài thanh toán chi phí, tôi còn đưa thêm 5 triệu bồi dưỡng cho bà. Mặc dù thấy nhiều, nhưng tôi cũng chấp nhận. Tuy nhiên, sống với mẹ chồng, tôi mới thấy cực. Bà luôn viện lý do chăm em dâu đẻ mổ, không qua phụ tôi chăm cháu, dù em dâu có chồng bên cạnh.
Tôi chỉ được mẹ chồng lo ăn uống, giặt giũ, còn việc chăm sóc con hoàn toàn tự túc. Sau sinh, tôi cảm thấy buồn chán và nhớ chồng, nhưng Thắng chỉ biết động viên. Sự phân biệt đối xử giữa mẹ chồng và hai nàng dâu ngày càng rõ rệt. Một hôm, khi Thắng đi thăm họ hàng, tôi gặp mẹ chồng về chợ với túi nho xanh ngon. Khi thấy tôi nhìn, mẹ chồng liền dấm dúi và bảo tôi ở lại phòng. Dù tôi chỉ xuống lấy nước, bà vẫn không cho tôi ra ngoài. Sau đó, hai ngày trôi qua tôi không được mẹ chồng cho một quả nho nào, trong khi thường thì bà sẽ mang món tráng miệng về cho tôi.
Tôi cảm thấy lạ và suy nghĩ về hành động có phần giấu giếm của mẹ chồng. Khi thắc mắc với Thắng, anh khẳng định mẹ chỉ quên. Tuy nhiên, chiều hôm đó, khi lén xuống nhà làm sinh tố, tôi nghe thấy cuộc cãi vã giữa Thắng và mẹ chồng. Thắng khóc, bức xúc vì mẹ đối xử khác biệt với hai nàng dâu chỉ vì tiền. Mẹ thì cho rằng bà đối xử công bằng, nhưng Thắng cho rằng việc gửi tiền hàng tháng và chăm sóc cha mẹ là điều khác biệt. Cuộc tranh luận thật căng thẳng, chỉ vì một chút đồ ăn.
Muốn vợ hạnh phúc như người khác thì chỉ cần đưa thêm tiền. Tôi cảm thấy rất tức giận. Thắng thấy tôi liền cầm tay và bảo tôi dọn đồ về ngoại. Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng lại ghét chúng tôi. Dù chỉ đưa 5 triệu, nhưng chúng tôi cũng đã thanh toán hóa đơn điện nước cho gia đình. So với vợ chồng chú út, chúng tôi không thua kém gì. Tôi không cần gì nhiều, nhưng sự phân biệt đối xử của mẹ chồng với hai nàng dâu khiến tôi rất buồn.
Source: https://afamily.vn/me-chong-mua-nho-ve-ma-2-ngay-van-chua-duoc-qua-nao-toi-xuong-rot-nuoc-moi-nghe-duoc-cau-hoi-day-ai-oan-tu-ong-xa-ve-chum-nho-20210201153513881.chn